Tặng những cô gái hậu cần của tôi
Luôn có một bài hát mà chúng ta cùng thích, luôn có một cuốn sách mà chúng ta cùng đam mê, luôn có một khoảng thời gian mà chúng ta cùng thương nhớ và luôn có những khoảnh khắc mà chúng ta không thể nào quên…
Những cô hậu cần Mùa hè xanh năm thứ 7 của Đoàn SVTN Hàm Rồng |
Đó
là cảm xúc của tôi khi ngắm nhìn bức ảnh này. Trong ảnh không phải là những diễn
viên, người mẫu, ca sĩ xinh đẹp mà họ là những cô gái trẻ trung yêu đời. Trong
họ là cả bầu trời nhiệt huyết và luôn tràn đầy năng lượng.
Mỗi người sinh ra là sự kết tinh tình yêu lớn của
cả bố và mẹ, lớn lên và trưởng thành đó là sự yêu thương của gia đình và xã hội.
Rời xa mái trường cấp ba, sự đùm bọc của cha mẹ tôi bước chân vào giảng đường đại
học, tôi được sống trong môi trường mới, gặp những người bạn mới và hơn hết tôi
được sống trong gia đình lớn mang tên “Hàm Rồng ”.
Ở nơi đây dạy tôi biết như
thế nào là tình nguyện, mang lại cho tôi biết bao kỉ niệm, rèn luyện cho tôi những
bài học hay, mang đến cho tôi những người chị, người anh, người bạn, người em
tuyệt vời. “Hậu cần” đâu là cái tên xa lạ, nó gần gũi và thân thiết biết bao.
Đảm
đang, chăm chỉ, nhiệt tình, biết việc hay làm mà những gì mà tôi luôn ấn tượng
về họ. Không cần quá hoa mỹ để mô tả về hậu cần của tôi, họ âm thầm nhưng luôn
có vị trí quan trọng. Luôn là người thức muộn nhất, nhưng cũng là người dậy sớm
nhất, lo từng bữa ăn, nước uống cho mọi người, tôi thấy họ thật cao cả và tuyệt
vời.
Đi nhiều mới biết hậu cần có trọng trách quan trọng như thế nào. Hầu như
trong tất cả các cuộc chơi, chương trình đều không thể thiếu bóng dáng hậu cần.
Họ làm nền tảng, làm chỗ dựa vững chắc cho tất cả mọi người. Có thể ví hậu cần
như người mẹ hiền đảm đang chịu khó vậy.
Dù gặp bất kì hoàn cảnh nào nụ cười vẫn
không thể thiếu trên môi những cô gái hậu cần, nó xua tan mọi mệt mỏi và tiếp
thêm tinh thần cho tất cả mọi người. Tôi luôn yêu những cô gái hậu cần của tôi
nhất, biết bao nhiêu kỉ niệm được trải qua theo thời gian. Có thể bạn không biết
hậu cần là ai, và họ cũng không cần biết bạn nghĩ gì về họ, các cô gái của tôi
vẫn luôn yêu đời và luôn mỉm cười với tất cả mọi người.
Là đứa em nhỏ tuổi và
thuộc thế hệ mới vào đoàn, tôi đã nghĩ các chị biết nhau hết rồi lại cùng thế hệ
trước, chơi thân với nhau hết rồi nên tôi khó có thể hòa nhập được nhưng tôi cảm
thấy may mắn khi luôn được nhận tình yêu của các chị, thật vui biết bao mỗi lần
sinh nhật đều quây quần bên nhau, trao cho nhau những tình cảm chân thật và
đáng quý nhất.
Có chút buồn xen lẫn khi không thể có mặt trong bức ảnh, không
được cùng mọi người trải qua “Mùa hè xanh” nhưng thật mãn nguyện khi mọi người
thật xinh đẹp trong bức ảnh này. Thật nhiều điều muốn nói hơn nữa dành cho các
cô gái của tôi.
Giờ mọi người đã gần hoàn thành hết các công việc của mình rồi,
thời gian đến đoàn có vẻ bị trùng lại nhưng lòng yêu đoàn vẫn luôn bùng cháy,
thế hệ mới lại lên nhưng cái cội nguồn vẫn luôn được in dấu. Có lẽ thời gian
này ít được gặp nhau và tụ hội không đầy đủ nhưng vẫn vui vì các cô gái của tôi
vẫn luôn mạnh khỏe và yêu đời. Nhớ cơm hậu cần, nhớ tiếng nói, nhớ hơi ấm của tất
cả mọi người. Hậu cần à! Đến hẹn lại lên.
Hàm Rồng à! Cảm ơn nhé… yêu nhà mình lắm. Hãy luôn vững mạnh và phát triển hơn nhiều nữa nhé. Số 8 không nhỏ nhưng nó sẽ còn vươn cao hơn nữa, hãy luôn là gia đình lớn của tất cả mọi người nhé.
Ở lại bằng tình thương - Gắn bó bằng tình
nghĩa.
Bùi Thị Khánh Huyền - F8.
Tặng những cô gái hậu cần của tôi
Reviewed by Phan Phương Bắc
on
00:03:00
Rating: