Hoài niệm mùa thu và Hàm Rồng
Hạnh phúc cho bạn vị ngọt, thử thách giúp bạn vững
vàng mạnh mẽ, nỗi buồn nuôi dưỡng lòng nhân ái, thất bại giúp bạn đỡ kiêu căng,
thành công cho bạn thêm hăng hái. Mùa thu gieo vào tôi bao cảm xúc, khiến bản
thân muốn được thử thách, được trải nghiệm, được hòa mình và được yêu thương.
Tôi đáp lại mùa thu bằng nụ cười, tự tin đưa tay chạm tới Hàm Rồng.
Mùa
thu- mùa của cơ
hội.
Cơ hội đưa
tôi đến đây, một nơi xa lạ nhưng lại là nơi gần gũi để cảm nhận từng trái tim
bé nhỏ, đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ trong ngôi nhà lớn mang tên Hàm Rồng
giữa lòng thủ đô hoa lệ này. Đến với nhau là duyên, hòa nhập được với nhau là
phận. Có lẽ đó cũng là lý do tôi tự mình nắm chặt nó.
Đến với Hàm Rồng
vào một buổi sáng mùa thu trong lành và se lạnh, dường như không thể xoa dịu
được cái cảm giác lo lắng, hồi hộp, ngại ngùng của một đứa con gái 19 tuổi. Khi
đặt chân đến một gia đình lớn, với bao điều cần phải học hỏi, cần phải khám
phá, tôi tạo cho bản thân mình cơ hội. Hàm Rồng sẽ cho tôi được giao lưu, kết
bạn, trải nghiệm cuộc sống, xích lại gần hơn và chia sẻ nhiều mảnh đời bất
hạnh, đưa tôi đến những vùng đất khuất của xứ Thanh.
Cánh cửa Hàm Rồng
mở ra cho tôi nhiều điều mới mẻ, thách thức lòng can đảm để tôi được trải
nghiệm.
Mùa thu- mùa của
trải nghiệm.
“Đi một ngày đàng,
học một sàng khôn”, với hai tuần ngắn ngủi trôi qua, bản thân tôi đã được học
hỏi bao nhiêu điều mới lạ, mở ra cho tôi nhiều bài học hay, bổ ích, giúp cho
tôi có thêm những sự trải nghiệm tuyệt vời.
Hòa mình
vào âm nhạc, thử thách bản thân với những điệu nhảy, mọi người ai cũng nỗ lực
hết mình, ai cũng chăm chỉ tập luyện, hướng dẫn nhau và cùng nhau hoàn thiện.
Dù có thấm mệt, người đẫm mồ hôi nhưng ai cũng vui vẻ, nhiệt tình, trao cho
nhau những lời động viên chân thành và ấm áp. Đâu có thể quên những lần cùng
mọi người trong đoàn đi giao lưu với các CLB đồng hương của các trường đại học
khác, tôi thấy vinh dự, tự hào và phấn khởi khi cùng nhau hô vang khẩu hiệu “ Thanh Hóa anh hùng, Hàm Rồng
chung sức”.
Hòa mình
vào một tập thể lớn mạnh, bản thân tôi được che chở, được bảo vệ, được yêu
thương từ những người anh, người chị và những người bạn. Tôi đã được cùng đoàn
tham gia dự lễ meeting và diễu hành tại công viên Thống nhất, hoạt động ngoài
trời đầu tiên của bản thân với Hàm Rồng mà tôi sẽ không bao giờ quên, có lẽ đó
là một kỉ niệm đẹp.
Mâm cơm của
Hàm Rồng thật khác biệt, san sẻ cho nhau từng miếng thịt, quan tâm nhau từng
bát cơm, dù có thiếu thốn những vẫn đầy ắp tiếng cười và ấm áp tình thân như
một gia đình thực sự. Giờ nghỉ trưa chỉ có tán cây che nắng thay cho mái nhà,
lấy lưng nhau làm chỗ dựa, bờ vai nhau làm gối. Khoảng cách giờ đây là con số không,
chạm tới nhau chạm tới cả con tim.
Mùa thu, mùa của kỉ niệm và yêu thương.
Tôi thích cái cách
mà mùa thu đến, nhẹ nhàng mang chút hơi lạnh của mùa Đông, nhưng lại để nắng e
thẹn sưởi ấm lòng người. Mùa thu mang trong mình màu của nỗi nhớ, màu của
quá khứ đã đi qua nhưng lại khiến ta cứ nhung nhớ mãi. Ngồi trên xe bus, qua ô
cửa kính mờ nhìn đường phố, những mảnh ghép như bị thôi miên bởi lời kể của
trưởng đoàn cứ tự động xếp lại thành bức tranh về Hàm Rồng.
Từ khi Hàm Rồng là một đứa trẻ còn non nớt,
rồi thời gian trôi qua, Hàm Rồng đã lớn – 7 năm, chặng đường không dài, cũng
không ngắn, vượt qua bao thử thách, khó khăn trở thành ngôi nhà to trong những
trái tim nhỏ. Hàm Rồng đã bao bọc, gắn kết hàng trăm người con xứ Thanh để hàng
trăm con tim ấy đập chung một nhịp. Hàm Rồng dạy ta cách mạnh mẽ, cách tự vượt
lên trong gian khổ để thấy thành công mỉm cười, dạy ta cách nhận lấy yêu thương
và cho đi nhiều hơn cả yêu thương, biết đoàn kết để chia sẻ “muối mặn tình
thâm” khi trải qua các hoạt động như: Mùa hè xanh, Trung thu cho em, Đông ấm xứ
Thanh ….
Thu đưa ta tới những cung bậc cảm xúc,
truyền vào ta ngọn lửa yêu thương. Thu có nắng, có gió, có chút se lạnh. Hàm
Rồng cũng vậy, có lúc trầm lúc bổng. Với tôi – Hàm Rồng dịu dàng như mùa
thu đầy nắng. Đến với Hàm Rồng đã là cái duyên và giờ thật khó gỡ. Với Hàm Rồng
yêu thương chưa bao giờ là đủ, những cái ôm ấm áp, những cái nắm tay nhẹ nhàng,
đến ánh mắt nhìn nhau cũng đậm chân tình. Mọi thứ đến với tôi rất chậm, rất
chậm nhưng lại đong đầy.
Mùa thu- mùa của niềm tin
Trải nghiệm đầy cảm
hứng, sự thay đổi có thể đến từ bất kì ai, chỉ cần nuôi dưỡng trong mình trách
nhiệm, quyết tâm và ý thức, tôi xây dựng niềm tin ở Hàm Rồng.
Màu áo xanh, màu áo
của những con người trẻ tuổi, trẻ lòng, màu áo của sự năng động, sáng tạo, luôn
biến tình yêu thành hành động.
Tôi mong cái ngày
được khoác lên mình tấm áo xanh tình nguyện để tôi cảm nhận được những trách
nhiệm to lớn của bản thân: cần sống sao để tuổi trẻ của mình đi qua sẽ không
phải là những chuỗi ngày sống hoài, sống phí. Hòa mình vào hành trình cùng màu
áo xanh ấy tôi muốn ghi lại những dấu chân tình nguyện, có những lúc cống hiến
lặng thầm, có những giọt nước mắt lấp lánh niềm hạnh phúc của cụ già, em nhỏ, là
tình cảm, là niềm tin yêu của người dân địa phương. Đó sẽ là những bài học trải
nghiệm vô cùng quý giá làm hành trang tự tin bước tiếp trên đường đời.
“Hàm Rồng- 7
năm anh em trở về”, tìm về những ký ức đã qua, tìm về cội nguồn- nơi anh
em Hàm Rồng lớn lên và trưởng thành. Dù xa dù gần, Hàm Rồng vẫn
luôn hiện hữu một cách trọn vẹn, chan chứa yêu thương. Hàm Rồng sẽ không dừng
lại ở đó mà sẽ đi xa hơn nữa, để những người con xứ Thanh được góp phần xây
dựng Hàm Rồng ngày một lớn mạnh hơn, vang danh mảnh đất anh hùng.
Mùa thu đến mang
theo cái gì đó rất bình yên, một sự phẳng lặng đến lạ thường,như nước hồ
thu lăn tăn không gợn sóng. Là thời gian ngắn để ta dừng lại một lát, chậm lại
một chút nhìn vào cuộc sống và bắt đầu thử thách hay đơn giản là cách tôi đến
với Hàm Rồng.
Hàm rồng
ơi!!!!! Yêu lắm Hàm Rồng ạ…
Hàm Rồng-
Ngôi nhà lớn luôn dang rộng vòng tay ôm trọn cả yêu thương.
Bùi Thị Khánh Huyền.
Sinh viên ĐH Tài nguyên và môi trường Hà Nội.
Đoàn Sinh viên tình nguyện Hàm Rồng thế hệ thứ 8.
Hoài niệm mùa thu và Hàm Rồng
Reviewed by Phan Phương Bắc
on
21:08:00
Rating: