Siêu xe còng còng
Chắc phải đến gần tháng nay rồi, thấy FB nó cứ thông báo
sự kiện trong đời liên tục, toàn là thông báo là bạn bè người này 1 năm, người
kia 1 năm. Ngẫm ngẫm, nghĩ nghĩ.......!!!!! Toàn người trong Đoàn, nhanh
thật, quay đi quay lại cũng đã vào Đoàn được một năm có lẻ rồi.
Nhìn các
bạn F9 mới đến với Đoàn, vẫn còn ngại ngại, thẹn thẹn các thứ, lại nhớ lại mình
cách đây 1 năm, cũng ngoan lắm, ngại lắm, phải đợi các anh chị thế hệ trước bắt
chuyện mới dám nói chuyện. Bây giờ thỉnh thoảng cũng muốn nai nai 1 tí, ngoan
ngoan 1 tí nhưng khổ nỗi bao nhiêu tật xấu của mình bọn hấn biết cả rồi, giờ mà
nai thì hơi lố.
Một năm tham gia Đoàn, với biết bao bài học,
trải nghiệm đáng nhớ mà ở trường học thầy cô đâu có dạy cho tôi. Tôi cũng có
thêm những người đồng chí đầy nhiệt huyết, những người anh, người chị quan tâm
tôi như thằng e út, những đứa bạn, đứa e mà suốt ngày í ới nhau.
Cảm thấy
mình thật may mắn, còn may mắn hơn khi tôi còn được sống cùng họ, ăn chung, ngủ
chung, cùng nhau làm việc suốt hơn chộc ngày trời trong chiến dịch MHX 2015.
Tôi nhớ, nhớ MHX, nhớ trường tiểu học Vinh Hưng nơi chúng tôi đã ở, nhớ bọn trẻ
ở đấy, nhớ những con đường ngoằn ngoèo ở đấy. À, tôi nhớ cả con xe mui trần ở
đấy nữa - siêu xe còng còng...
Một năm tham gia Đoàn, với biết bao bài học, trải nghiệm đáng nhớ mà ở trường học thầy cô đâu có dạy cho tôi. Tôi cũng có thêm những người đồng chí đầy nhiệt huyết, những người anh, người chị quan tâm tôi như thằng e út, những đứa bạn, đứa e mà suốt ngày í ới nhau.
Tôi cũng chẳng biết vì sao lại gọi nó xe
còng còng, chắc là tại cái tiếng kêu còng còng của nó, quả xe đầu máy cày đuôi
xe bò này đã song hành cùng chúng tôi trong suốt mhx. Tôi nhớ cái lần đầu tiên
được ngồi con xe đó, là hôm đầu tiên tại địa phương, ngồi ngất ngửa trên đống củi
trên xe mang về nấu trong suốt mhx, lúc đầu cũng run run, nhưng sau thì càng
ngày càng phê, lúc về đến trường rồi vẫn còn muốn đi nữa.
Rồi sáng hôm sau xe lại đến đưa chúng
tôi đi làm, thích lắm, mà hình như không phải mình tôi thích đâu, mọi người ai cũng
thích ấy, nhìn mặt biết ngay mà. Cái xe nó nhỏ nhỏ thế mà khỏe phải biết, đến
gần 2 chộc người lên, chen chúc nhau, xe thì xóc,người nọ cứ phải giữ lấy người
kia kẻo đang đi lại...rơi mất.
Đứng trên xe, mồ hôi nhễ nhại, quần áo
nhem nhuốc vì bụi bặm, cái mặt đen ngăm đi vì cái nắng nhưng ai cũng hớn hở,
toe toét, tự tin như đang đi lamborghini vậy, có lẽ chỉ đi với những con người
này tôi mới dám như thế.
Cứ thế, sáng nào xe cũng đưa chúng tôi qua những con đường ngoằn ngoèo, qua cả cánh đồng để đến nơi làm việc, trưa lại chở chúng tôi về, chiều lại chở đi rồi lại chở về, trên xe không lúc nào ngớt những tiếng cười, những câu hát, cả những tiếng gọi nhau ý ới nữa.
Hình ảnh con xe còng còng đã trở nên quá
quen thuộc đối tôi, để rồi khi kết thúc mhx, trở về với công việc học hành, tôi
làm sao tìm thấy được những con xe còng còng ở chốn thủ đô náo nhiệt này.
Nhiều khi tôi thầm nghĩ, giá như xe bus
ở Hà Nội cũng là xe còng còng này, có phải tôi đã có động lực đi học rồi không
Ở Hàm Rồng là thế, những hình ảnh bình dị là thế nhưng cũng để lại cho mỗi người 1 cảm xúc khó tả, để khi nghĩ đến có thể xuất khẩu thành văn, thành thơ được.
Ở Hàm Rồng là thế, những hình ảnh bình dị là thế nhưng cũng để lại cho mỗi người 1 cảm xúc khó tả, để khi nghĩ đến có thể xuất khẩu thành văn, thành thơ được.
Với tôi, Hàm Rồng bây giờ như là nhà,
tôi yêu Nhà tôi lắm!
Hàm Rồng - Đến bằng tình thương - Ở lại bằng tình thân - Gắn bó bằng tình
nghĩa,chắc chắn sẽ là như vậy rồi....1 tháng hoạt động cùng với đoàn em không
biết phải nói như thế nào nhưng một câu đơn giản thôi em nghĩ sẽ bao hàm hết ý
nghĩa của nó : "Điều em lựa chọn chưa bao giờ là sai lầm". Thật vậy
chắc chắn không bao giờ phải hối hận khi là người của Hàm Rồng.
Trong tất cả bức ảnh em xem về các hoạt
động của đoàn thì có lẽ bức ảnh này để lại cho e nhiều ấn tượng nhất bởi lẽ qua
đó em có thể cảm nhận được tình cảm và lòng nhiệt huyết mọi người dành cho
nhau...và em mong rằng 1 ngày không xa em cũng sẽ được hòa mình vào cuộc sống
chung của đoàn được trải nghiệm những giây phút buồn vui và được khám phá những
điều thú vị mà chỉ riêng Đoàn sinh viên tình nguyện Hàm Rồng mới có .
YÊU lắm ngôi nhà thứ 2 của em .
Mai Văn Thiết - F8.
Siêu xe còng còng
Reviewed by Phan Phương Bắc
on
01:39:00
Rating: